Trân Trân
31 tháng 1, 2016
Một thoáng ưu tư lòng lắng lại,
Một chút dại khờ bởi do ai,
Mơ hồ man mác lòng trắc ẩn,
Lặng lẽ bồi hồi đời nhạt phai.
Bóng ai thấp thoáng dưới ánh tà,
Nghiêng nghiêng tóc huyền nét kiêu sa,
Dòng người xuôi ngược trên con phố,
Đọng lại hư không, ta với ta.
Bài đăng mới hơn
Bài đăng cũ hơn
Trang chủ
Đăng ký:
Bài đăng (Atom)