Lạc bước nơi phố thị đông người.
Mòn mỏi đợi chờ một mảnh tình
riêng.
Em và tôi, hai người đứng đó.
Lặng nhìn nhau bước tiến rụt rè.
Nếu em hiểu duyên này đã gieo từ
trước.
Thì em ơi chớ đừng hững hờ bước qua.
Để ta lại lạc nhau thêm lần nữa.
Rồi lại tìm nhau giữa hư vô vạn
trùng.
Thôi thì một lần em và tôi e ấp mối
tình này.
Để ta hiểu thế nào là duyên tiền
định.
Để tôi được một lần trả hết ân tình
cho em.
Rồi mai đây hai ta hoá hư không.
Em sẽ hiểu thế nào là hạnh phúc.
Vượt qua phong ba em có vượt cùng
tôi.
Để hai ta đến bến bờ viên mãn.
Như trăm năm vẫn một vầng nhật
nguyệt.
Tay nắm tay, bước cùng bước trọn
đời.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét