Hững hờ cơn gió thoáng qua,
Ôm theo chút nắng hương hoa tình nồng.
Áng mây pha chút nắng hồng,
Nghiêg nghiêng tán lá cây trông đợi chờ.
Giọt tình phủ nét sương mờ,
Thần tiên tựa cảnh, nên thơ chốn này.
Hỏi lòng sao khỏi đắm say,
Ai thời cất bước quên ngay lối về.
Người thời vương chút bụi trần,
Hồng trên đôi má, muôn phần kiêu sa.
Hồn người là vẹn tinh hoa,
Ôm ngàn thương cảm vạn hoa hương tình.
Ái ân đặt bút họa hình,
Cảnh người hợp thể, diễm tình thế gian.
Thơ tặng cô Hòa
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét