Người! Người đến từ đâu?
Mà nhuộm màu thế gian.
Đến từ đâu?
Mà phá tan tĩnh lặng.
Đến từ đâu?
Mà làm mặn giấc nồng.
Phải chăng...
Từ xa xưa trong vô vàn kiếp,
Gió cứ thổi, mây lượn lờ trôi,
Và nắng lên, cây cỏ đơm chồi,
Đêm qua đi, vầng dương ló dạng.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét