21 tháng 2, 2015


Nhớ thuở ngày ấy kiếp bần hàn,

Ngậm cười trách móc miệng thế gian,
Quyết chí đổi đời, lòng đã định,
Ta đây phải sống cảnh giàu sang.

Giàu sang đã có lòng tự mãn

Ngửa mặt nhìn đời chẳng nể nang,
Cha mẹ chẳng màng, huynh đệ bỏ,
Nào cùng tận hưởng cảnh giàu sang.

Thế thời thay đổi lại bần hàn,

Quay về nguồn cội lòng hoang mang,
Mẹ cha đâu rồi, nhà vắng lặng,
Biết trách chi ai, lắm phủ phàng.

Giờ ngộ ra rồi, lòng thanh thản,

Sống đúng, đúng sống mới nhẹ nhàng,
Tiền tình danh lợi, đừng vì nó,
Sống để phụng sự đời an vui.


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét